XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
phan 12

 Mỹ Lệ nhìn vị hôn phu, nàng âu yếm hỏi:

- Anh còn điều gì phân vân?

- Qua lời kể của hồn ma bà Thôi Oanh Oanh và như em nói, bọn người Trần Thành có tên pháp sư Mã Dần biết pháp thuật trừ ma gọi quỷ, chúng ta lại không biết gì để giải trừ thứ bùa ngải đó!

Bấy giờ Vũ Luân mới nói với mọi người:

- Theo em nghĩ, chúng ta sẽ được các hồn ma nơi kho tàng giúp sức, chỉ thiếu một pháp sư cao tay ấn có thể ra tay hóa giải. Vậy tại sao không tìm đến thầy Ba Non Nước, nhờ ông ta giúp sức?

Lời gợi ý của Vũ Luân làm mọi người cảm thấy mừng rỡ. Mọi người đã nghe âm hồn bà giám hậu nói về tài bùa phép của thầy Ba Non Nước, khi thầy trò ông ta dẫn thây ma họ Hoàng bàng thuật “hành thi” trở về ngôi miếu như người sống, có lẽ thầy Ba Non Nước không thua kém pháp thuật lão Mã Dần.

Mọi người mới thấy khi ai có tâm tính tốt đẹp sẽ không bao giờ bị thần linh bỏ quên, giác quan thứ sáu trong con người sẽ mau chóng tìm ra giải pháp, không thể bó tay như những câu nói bi quan vừa rồi.



Vùng Phước Sơn ai cũng biết thầy Ba Non Nước, nhưng không phải ở đây mà ở tận Ngũ Hành Sơn ngoài thị xã Tourane.

Theo sự bàn bạc, sáng hôm sau Mỹ Lệ và Ngọc Luân mau chóng đi đến núi Ngũ Hành. Cả hai lên đến gần đỉnh núi vẫn chưa tìm được thầy Ba Non Nước ở nơi đâu. Nơi đây có nhiều am của giới tu hành lẫn giới pháp sư tu luyện. Tất cả am và người cư ngụ đều na ná giống nhau khi khoác trên người cái áo tu sĩ đạo sĩ, khó phân biệt ai đạo ai đời.

Trên đường lên núi, cả hai gặp nhiều đạo sĩ đang sinh hoạt. Mỹ Lệ đành lên tiếng hỏi thăm:

- Thầy ơi! Thầy có biết trên núi chỗ nào là am của thầy Ba Non Nước không?

Một vị đạo sĩ trả lời:

- Am này nằm trên cao ẩn trong một hang đá kín đáo. Các thí chủ cứ thẳng đường sẽ đến nơi.

Am thầy Ba Non Nước không lớn, chỉ rộng vài trăm thước vuông, nhưng không gian lại vô cùng huyền bí vì thứ ánh sáng mù mờ cùng những lá cờ phướn vẽ đầy bùa chú. Trong sảnh có hơn mươi người đang ngồi tập luyện.

Tuy vậy sự bày trí trong am cũng không khác với các am miếu khác mà mọi người thường thấy khắp nơi, luôn có tấm tranh vẽ ông ba mươi đang vươn móng nhe nanh hướng ra phía trước, ở dưới tấm tranh thờ là bàn hương có nhiều tấm bài vị đang tỏa khói nhang nghi ngút.

Khi Mỹ Lệ và Ngọc Luân vừa bước chân vào am, cả hai nhận ra thầy Ba Non Nước ngồi trên chiếc ghế tràng kỷ như chờ đợi ai. Mái tóc được thầy bói ra sau ót, dưới sóng mũi là bộ râu mép rậm rịt cùng chòm râu đen nhánh mọc dưới cằm, cách ăn mặc của thầy như một vị đạo sĩ ẩn cư.

Ngọc Luân lên tiếng:

- Chúng tôi tìm thầy Ba.

Thầy Ba Non Nước như không hề ngạc nhiên khi nhận ra Ngọc Luân và Mỹ Lệ, những người khách xa lạ mới bước vào am, thầy liền đáp ngay câu chào:

- Ta biết hết rồi, có phảì hai người cần ta đi giúp trừ bọn âm binh nơi kho tàng ở biên giới phải không?

Câu lên tiếng của thầy Ba Non Nước làm cho Ngọc Luân và Mỹ Lệ ngạc nhiên, bởi cả hai chưa kịp bộc lộ ý định mà thầy ba đã rõ. Mỹ Lệ mới nói:

- Sao thầy Ba biết chúng tôi đến xin giúp đỡ trên đường đến kho tàng? Rồi còn chuyện đám âm binh của lão Mã Dần nữa?

Lúc này thầy Ba Non Nước mới mỉm cười đáp:

- Ta làm nghề pháp sư sao không biết nhưng chuyện quá khứ vị lai, ta còn biết hồn ma vợ ông thái giám hiện về kể chuyện ta từng làm phép “hành thi”.

đưa xác chồng bả từ rừng xa xăm trở về ngôi miếu.

Mỹ Lệ thấy ngạc nhiên hơn, nàng không ngờ thầy BA tài giỏi đến mức mới nhìn người đã thông suốt mọi chuyện không cần phải lên tiếng dò hỏi. Nàng buột miệng khen ngợi:

- Thầy Ba giỏi quá, chúng tôi chưa nói mà thầy đã biết hết, chắc thầy nhờ “bọn nham” đi tầm chăng?

Mỹ Lệ tuy người xứ lạ nhưng nàng biết các pháp sư thường nuôi bọn ma xó tức “bọn nham” trong am điện, mỗi khi cần tìm hiểu gì là sai chúng đi tầm. Bấy giờ thầy Ba mới giải thích:

- Cũng chỉ đúng một phần. Đêm qua ta ngồi tĩnh tâm thấy hồn ma bà Thôi Oanh Oanh hiện về cho biết, hôm nay có người đến nhờ ta chỉ đường đến nơi ông Hoàng Bào Trứ tử nạn. Ta còn nghe ở đó có một kho tàng và hiện giờ một bọn người gian ác đang đến định chiếm đoạt nó.

Thấy không thể giấu giếm, Ngọc Luân liền nói rõ ý định của hai người khi đến am tìm thầy:

- Đúng là chúng tôi muốn nhờ thầy giúp trên đường đi đến kho tàng. Thầy từng đưa xác ông Hoàng Bảo Trứ từ đó về lại ngôi miếu. Còn bọn người muốn chiếm đoạt kho tàng, chúng tôi có thể chống lại bọn chúng. Có điều bọn này có lão pháp sư biết nhiều pháp thuật, biết điều động âm binh đến trợ giúp, nên chúng tôi tìm đến thầy Ba giúp thêm tay đối phó.

Thầy Ba tâm sự:

- Người ta thường cho rằng bọn pháp sư đa số theo tà đạo, nhưng ta chỉ lấy bùa phép làm chuyện cứu đời. Bọn thợ săn nào cần trợ giúp là ta không quãng ngại khó khăn. Mặc dù trên đời tiền bạc là cứu cánh để được sinh tồn nhưng không vì thế mà đâm thái quá làm mất hết tâm đức, khi chết không ai mang theo được, mà bọn quỷ dưới âm ty còn hành hạ đến không thể đầu thai làm người được nữa!

Sau những câu tâm sự của thầy Ba Non Nước, bấy giờ Mỹ Lệ và Ngọc Luân mới thấy thầy Ba khác hẳn các ông thầy bùa thầy pháp chỉ ham muốn danh lợi mà đánh mất nhân tâm.

Thầy Ba Non Nước chấp thuận dẫn đường mọi người đến kho tàng Lê Kiệt.

Tâm nguyện của nhóm Mỹ Lệ coi như đã suôn sẻ ngay từ buổi ban đầu. Nhóm bảy người hai già năm trẻ, gồm lão Phan Minh, thầy trò thầy Ba Non Nước cùng Mỹ Lệ, Ngọc Luân, Vũ Luân và Nguyễn Luân lên đường ngay sau khi sắp xếp xong mọi đồ vật cần thiết. Tất cả đều nai nịt gọn gàng, chân mang giày ống để tránh rắn, vắt rừng đeo bám hút máu.

Được thầy Ba dẫn đường, cả bọn lên ngựa rời trại Quỳnh Hương ngay từ lúc trời mới vừa hừng sáng. Thầy có nhiều kinh nghiệm trong những chuyến đi xa cùng bọn thợ săn, chỉ lúc vào sâu trong rừng người ngựa mới bắt đầu phi nước kiệu. Đi như thế gần ba ngày đường mới đến dãy núi nhìn về hướng tây thấy ngay huyện Xản Xay bên kia đất Ai Lao, tức sắp đến khu cây sồi.

Nhưng phía trước đang có một con sông nước chảy siết đổ từ đầu nguồn xuống va vào đá ngổn ngang tạo thành thứ âm thanh sóng vỗ gào thét giữa chốn rừng xanh.

Lúc này thầy Ba Non Nước xuống ngựa, ông ta nói với mọi người:

- Phải để ngựa lại đây, vì từ bây giờ chúng ta phải đi bằng đường bộ.

Mọi người nhìn quang cảnh hùng vĩ của núi sông luôn miệng tấm tắc khen đẹp. Lão Phan Minh đã lên tiếng:

- Dòng sông chảy siết làm sao qua được đây?

Thầy Ba mới đưa tay chỉ về nơi có sợi dây rừng được bện to kéo ngang qua hai bên sông:

- Chúng ta nắm sợi dây rừng kia rồi lần đi trên những tảng đá để qua sông thôi.

- Như thế nguy hiểm quá!

Giọng Mỹ Lệ than thở, nàng tưởng tượng đến cảnh người đu đưa qua con sông dữ, ai một cái sẩy chân chắc chắn sẽ bị nước cuốn trôi. Nghe thấy tiếng than thầm của cô gái, thầy Ba lại giải thích:

Nhờ địa thế hiểm trở mà khi xưa Lê Kiệt mới đem giấu kho báu tận đây. Và sau con sông là khu rừng nguyên sinh nằm trong dãy Trường Sơn có nhiều loại thú sinh sống, mọi người cần đề phòng bởi có thể từ trên cao phóng xuống là một con trăn hay một con báo hoặc bên đám cây bụi cỏ có lũ rắn hổ mang, cạp nia, bọ cạp, chúng chỉ cần cắn hay phóng nọc vào người có thể chết ngay …

Nhóm người đi theo thầy Ba Non Nước toàn các cao thủ, khi nghe ông nói chuyện rừng núi hiểm nguy không làm ai e ngại. Nhưng dù đã nắm chặt sợi dây, lão Phan Mính chưa quen việc mạo hiểm đã trượt chân ngã xuống nước làm phải cố trườn người lên để tiếp tục qua sông.

Cuối cùng bảy người cũng đã qua khỏi con sông dữ, đoạn phải ngồi để thở và chờ cho khỏe người mới có thể tiếp tục bước đi. Lão Phan Minh hỏi thầy Ba:

- Đường đền kho tàng còn xa không?

- Không còn xa, chúng ta còn đi qua khu rừng này khoảng sáng mai sẽ đến.

Nhóm người đã đến địa điểm cây sồi mới nhận thấy nơi đây tuy thoáng rộng nhưng lại âm u quái đản khác thường. Mọi người không thấy người của Trần Thành, vậy tại sao hồn ma bà Thôi Oanh Oanh lại báo hồn ma viên thái giám họ Hoàng đang đến canh giữ kho tàng?

° ° °

Đánh đuổi được lũ ma cà tưng giữ cửa kho tàng Lê Kiệt và giết xong viên thái giám Hoàng Bảo Trứ, Trần Thành mỉm cười và bỏ xác họ Hoàng ở lại chốn rừng hoang.

Sáng hôm sau Trần Thành quá nôn nóng về kho tàng, ông ta cho gọi bọn đầu gấu đàn em thẳng tiến về đám cây rậm rạp nơi viên thái giám tiết lộ có khe núi đi vào trong kho báu. Và mặc cho lời lão pháp sư mã Dần đã lên tiếng cảnh báo:

- Ta không thề hóa giải ma thuật của người Ai Lao, ông Trần phải chờ cho bóng cây sồi ngã hướng Tây mới có đường vào.

Nhưng Trần Thành không thể chờ đợi khi cơn mưa rừng còn dai dẳng chưa ngưng, làm sao có nắng chiều rọi xuống cây sồi, ông ta bèn nói:

- Ta không tin có ma hồn trận! Có thể tên họ Hoàng không muốn bọn ta vào lấy kho báu thôi.

Nói xong Trần Thành liền hùng hổ đi đến đám cây rậm rạp làng gương cho lão Mã Dần cùng bọn đàn em, khiến cả bọn đành bước chân theo sau.

Đúng như cảnh báo của lão Mã Dần, một tên đàn em Trần Thành bất ngờ rơi xuống một hầm sâu đầy chông nhọn, những mũi chông có khía ghim sâu vào trong thân thể hắn. Tên này chỉ kịp kêu rú lên vài tiếng đau đớn rồi tắt lịm.

Trần Thành sau khi nghe thấy tiếng kêu thét của tên đàn em đã vội vàng chạy đến, thấy xác hắn bị các mũi chông xuyên qua người máu tuông ra đất, chết tức tưới. Dù thuộc dân anh chị tay từng nhuốm máu, những tên còn lại cũng xanh xám mặt mày không dám nhìn đến lần thứ hai. Và mặt chúng dần lộ ra sự sợ hãi vì không biết còn ai sẽ sa chân vào những cạm bẫy như thế nữa.

Dù đang kinh hãi trước cái chết bất ngờ của tên đàn em, Trần Thành không nao núng, ông ta liền lên tiếng trấn an:

- Bọn ta nên cẩn thận, đây không phải ma thuật mà là cạm bẫy do Lê Kiệt gài. Còn pháp sư Mã Dần, ông hãy dùng bùa sai bọn nham đi dò xem còn thứ cạm bẫy nào không?

Lão pháp sư Mã Dần dù không hài lòng trước lời yêu cầu của Trần Thành, lão biết khi nơi đây đã trấn ếm bùa phép thì bọn nham cũng mù như người trần.

Tuy nhiên để làm vui lòng Trần Thành, lão cũng lấy ra một sấp bùa để đốt còn miệng lâm râm niệm chú.

Trong lúc đó Trần Thành và đám đàn em tiến vào rừng cây, bỗng lại có một tiếng hét khiếp đảm vang lên trong cảnh núi rừng tĩnh mịch. Thêm một tên đàn em hai chân bị sợi dây rừng siết chặt đang treo thân lơ lững trên cành cây cao.

Lại một cạm bẫy nữa. Trần Thành nhìn thấy, ông ta lại gào thét cho đám đàn em nghe:

- Coi chừng có cạm bẫy!

Tên đàn em đang đu đưa thân trên cao, bỗng hắn đưa tay chỉ cho cả bọn trông thấy một con sói rừng đang đứng nhe nanh tru. Trên tay cầm sẵn súng, Trần Thành bắn một phát về hướng con sói.

Con sói rừng bị súng đạn, nó tru lên vài tiếng rồi biến mất trong rừng. Nhưng tiếp theo sau đã thấy có bóng người xuất hiện, đang chuyền từ cành này sang cành khác, miệng thét:

- Này tên Trần Thành độc ác. Ta là con ma sói Vĩnh Kim, súng đạn của mi không làm gì được ta đâu, hãy đợi đấy!

Con ma sói Vĩnh Kim vừa dứt lời, tức thì từ bốn phía có tiếng chó sói tru rền bên tai. Lão pháp sư Mã Dần bèn lên tiếng báo động:

- Bọn ma sói đến!

Cả bọn người Trần Thành nhìn theo tay lão Mã Dần, thấy từng đôi mắt sáng xanh đang lượn lờ phía trước. Lão pháp sư lại tiếp tục thét nói:

- Mang kiếng chiếu yêu đuổi bọn ma sói đi ngay!

Tức thì bốn tấm kiếng chiếu yêu mang hình bát quái có vẽ bùa phép được bọn đàn em Trần Thành mang chiếu về các con sói ma, nhưng chúng không hề sợ hãi để biến đì. Rồi một con sói già đã chạy vòng ra sau Trần Thành, nó đưa móng vuốt định phóng mình đến xé xác ông ta. Một tên đàn em nhanh mắt trông thấy, hắn vội đưa tay nắm lấy hai chân đầy móng nhọn của con sói đang chực vồ đại ca.

Từng là dân giang hồ tứ chiến, tên đàn em Trần Thành đâu sợ cảnh vồ mồi của con sói già. Hắn vừa đỡ xong cú phóng của con vật liền đưa hai tay luồn lên nắm chặt lấy chân sói đoạn quay nhanh nhiều vòng. Con vật chưa vồ được ông ta đã bị nắm mất đôi chân nên đang hoàn toàn bị động.

Lão pháp sư Mã Dần lại thét:

- Mấy người lấy bùa dán ngay vào trán con sói!

Tên đàn em quay con sói nhiều vòng cho đến khi người và vật mệt lả, hắn mới ném con sói ma xuống đất sau khi ra hiệu cho đồng bọn túm lấy con vật mà dán lá bùa trừ tà theo lời lão pháp sư Mã Dần.

Dán được lá bùa vào trán con sói, con vật đã giảy giụa lên vài cái rồi nằm im bất động. Hình hài con sói biến trở thành hình người. Trần Thành hét lên:

- Tên già hành khất Vĩnh Kim đây mà!

Còn lão pháp sư Mã Dần đã nói tiếp:

- Đây là hồn ma mượn xác sói, để trừ diệt con ma sói Vĩnh Kim, ông Trần lấy dao đâm thẳng vào tim, nó sẽ bị hóa kiếp.

Bọn đàn em Trần Thành liền nghe theo, một lưỡi dao đã đâm thẳng vào xác Vĩnh Kim, tức thì hình dáng ông già hành khất lại thay đổi ra hình dạng một con sói bình thường. Sau khi con ma sói bị hóa kiếp, những con sói ma khác cũng tự biến mất không ai còn nghe thấy tiếng tru của chúng nữa.

Lúc này Trần Thành mới thật sự sợ hãi, ông ta cho bọn đàn em cứu lấy tên bị dây rừng cuốn trên cây xuống đất rồi than thở nói:

- Chúng ta không thể vào kho tàng! Ngày xưa Lê Kiệt đặt nhiều cạm bẫy quá, đó là chưa kể bọn ma cà tưng, quỷ nhập tràng sẽ lại xuất hiện bất ngờ.

Lão pháp sư Mã Dần nói thêm:

- Ta đã cảnh báo ông Trần, kho tàng này vừa có nhiều cạm bẫy lại có cả ma thuật thêm bọn ma thần vòng giữ cửa, đi vào không biết sống chết ra sao.

Tuy nghe lão Mã Dần cảnh báo, Trần Thành nhất quyết không từ bỏ tham vọng, ông ta mới lên tiếng hỏi lão pháp sư:

- Vậy bây giờ còn cách nào không?

Lão Mã Dần đáp:

- Bây giờ ta mới biết “rừng nào cọp đó”, dù ta biết nhiều bùa phép nhưng không thể tiên đoán khi vào trong kho tàng sẽ nguy hiểm đến tính mạng mọi người như thế nào. Chi bằng chúng ta tìm một buôn Thượng gần đâu đây may ra gặp được tên thầy mo là người từng lập ra thứ ma thuật này mới có thể hóa giải được, bấy giờ chúng ta mới đạt được ý định.

Trần Thành đã biết lo sợ, ông ta nhận thấy lúc đi có tám người bây giờ chỉ còn lại sáu, còn tinh thần bọn đàn em đang xuống vì kinh sợ. Ông ta mới gật đầu chấp nhận lời đề nghị của lão pháp sư.

Bọn người Trần Thành bắt đầu theo sự dẫn đường của lão Mã Dần đi tìm một buôn sóc Thượng, chúng vừa đi vừa phát quang cây cối để tránh những con vật ẩn mình trong những bụi cây rậm rạp sẵn sàng đeo bám vào người để hút máu đến khi no say mới chịu buông rời.

Đi đến chiều bọn Trần Thành mới thấy một người dân tộc đang đi săn trong rừng. Lão pháp sư Mã Dần gọi lại nói:

- Các người Kinh muốn đến bản làng của mày vì cái chân mệt lắm còn cái đầu đau lắm, lại đói meo. Các người Kinh có tiền mới để đổi, mày dẫn các người Kinh về buôn bản đi.

Lão Mã Dần từng sống trên núi Hằng Sơn, lão ta hiểu hết các phong tục tập quán của người dân tộc miền núi nên mau chóng nhận được câu trả lời:

- Cái ông muốn đến bản Xẹt Thả trao đổi cái tiền mới lấy cái uống, cái ăn à?

Thằng A Tùng này sẽ đưa mấy người đi.

Lão pháp sư Mã Dần đại diện cho bọn người Trần Thành, nói với A Tùng:

- Đúng rồi! Người Kinh muốn đến bản làng Xẹt Thả để xin trị cái đầu và tìm cái ăn, thằng A Tùng chỉ đường cho bọn ta đến nhanh đi.

Để thắt mối thân tình ngay từ đầu với tên A Tùng, lão Mã Dần chỉ về Trần Thành nói tiếp:

- Đây là ông Trần người có nhiều tiền mới! Ông Trần ơi, cho nó vài tờ đem về cho vợ cho con đi đổi cái muối cái gạo mà ăn.

Trần Thành theo lời lão pháp sư móc túi lấy cho tên A Tùng vài tờ bạc mới làm tên người dân tộc hớn hở. Người dân sống ở miền cao rất hiếu khách và tin người, khí cái bụng đã ưng thì ai nói câu gì cũng đều nghe. Tên A Tùng cũng thế, khi nghe bọn người Trần Thành muốn đến bản Xẹt Thả là đưa đi ngay.

Bản Xẹt Thả có những căn nhà rông dựng san sát nhau bao quanh một cái sân rộng lớn, chứng tỏ là một bản làng trù mật. Tên A Tùng đã hô to khi thấy bản làng hiện ra phía trước:

- Bản làng đây rồi các ông người Kinh ơi!

Thấy tên A Tùng dẫn về nhiều người Kinh, mọi người trong bản Xẹt Thả liền chạy ra nhưng không ai dám đi trước già làng. Họ đứng chờ bọn người Trần Thành ở con đường dẫn vào buôn bản.

Đến trước già láng, tên A Tùng liền cung kính chắp tay lên tiếng thưa:

- Những người Kinh có nhiều tiền mới lắm già. A Tùng đưa cái chân họ về bản Xẹt Thả để trị cái đầu đau nhức, tìm cái ăn vào bụng thôi.

Già làng tuy lớn tuổi nhưng cách ăn mặc chẳng khác gì người trong buôn bản, cũng chỉ mặc cái áo thổ cẩm dài quá bụng, thân dưới đóng khố đỏ thay vì khố xanh, và khác hơn đôi chút nơi tay già làng cầm một cây gậy dài có khắc hình đầu cọp chứng tỏ ông thuộc người có chức quyền nhất trong buôn bản này.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_40
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .